Hạnh Phúc là gì?
«Ngài đã gom vàng như đống sắt,
Đã chất bạc như đống chì» (Huấn ca 47:18)
Salomon tuổi trẻ, tác giả Diễm Ca.
«Mắt em là một giòng sông,
Thuyền anh bơi lội giữa dòng mắt em»
Salomon thổn thức trong Diễm Ca:
«Nàng đẹp quá, bạn tình ơi, đẹp quá!
Đôi mắt nàng là một cặp bồ câu» (Diễm ca 1:15)
Salomon quên hết tất cả: hạnh phúc là đây, là thoả mãn tình yêu. Yêu và được yêu.
Ta mới hiểu tại sao nhiều thanh niên thiếu nữ tìm cái chết chỉ vì thất tình.
Salomon trung niên, tác giả sách Châm Ngôn.
«Nơi đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà» (Đây thôn Vĩ Dạ)
Salomon đã tỉnh ra, ông nói:
«Đừng để sắc đẹp nó quyến rũ lòng con,
Đừng để ánh mắt nó làm con mê mẩn» (Châm ngôn 6:25)
Hạnh phúc cũng tàn phai và thời gian thì không dừng lại.
Salomon tuổi tráng niên với sách Giảng Viên
Lúc có tuổi, Salomon đã nhận ra:
«Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân” (Gỉảng viên 1:2)
«Càng nhiều khôn ngoan, càng nhiều phiền muộn,
Càng thêm hiểu biết, càng thêm khổ đau» (Gỉảng viên 1:18)
Và rằng:
«Người thích tiền bạc có bao nhiêu cũng không lấy làm đủ;
Kẻ bo bo giữ của chẳng thu được lợi lộc gì.
Điều ấy cũng chỉ là phù vân» (Gỉảng viên 5:9).
Bởi vì:
«Mọi sự đều đi về một nơi,
Mọi sự đều đến từ bụi đất,
Mọi sự đều trở về bụi đất» (Gỉảng viên 3:20)
Tiếng Sa Mạc
Tham Khảo :
Trích sách Các Vua, quyển 1, đoạn 10:1-13
1 Khi nữ hoàng của Sê-ba nghe danh tiếng của Sa-lô-môn, là danh có được nhờ danh Chúa, thì bà đến để thử tài vua, bằng những câu hỏi hóc búa. 2 Nữ hoàng đến Giê-ru-sa-lem với một đoàn tùy tùng rất đông, có những lạc đà chở các hương liệu, rất nhiều vàng, và các loại ngọc thạch. Khi đến gặp Sa-lô-môn, bà nói cho vua nghe những gì bà đã suy nghĩ trong lòng. 3 Sa-lô-môn giải đáp tất cả các câu hỏi của bà. Chẳng có điều gì là bí ẩn mà vua không giải nghĩa cho bà được. 4 Khi nữ hoàng của Sê-ba đã chứng kiến tất cả sự khôn ngoan của Sa-lô-môn và cung điện vua đã xây, 5 thức ăn trên bàn vua, dinh thự của quần thần, cơ cấu tổ chức các quần thần và y phục của họ, các quan dâng thức uống cho vua, và các của lễ thiêu vua dâng trong Đền Thờ Chúa, thì bà hết hồn.
6 Bà nói với vua: “Những gì tôi nghe nói trong xứ của tôi về các thành quả và sự khôn ngoan của vua đều là thật, 7 nhưng tôi không tin những điều ấy cho đến khi tôi đến đây và thấy tận mắt. Những điều tôi nghe chỉ là một nửa. Sự khôn ngoan và giàu sang của vua thật vượt quá những gì tôi đã nghe. 8 Phước hạnh thay cho các vợ của vua! phước hạnh thay cho bầy tôi của vua, là những người thường xuyên chầu chực trước mặt vua và được nghe sự khôn ngoan của vua! 9 Chúc tụng Chúa là Đức Chúa Trời của vua, là Đấng đã hài lòng nơi vua và đặt vua trên ngôi của Y-sơ-ra-ên! Vì Chúa yêu thương Y-sơ-ra-ên mãi mãi, nên Ngài đã lập vua làm vua, để thi hành công lý và lẽ công chính.”
10 Rồi bà tặng vua một trăm hai mươi ta-lâng vàng, rất nhiều hương liệu và ngọc thạch. Chưa bao giờ có ai đem hương liệu đến nhiều như số hương liệu của nữ hoàng Sê-ba đã tặng cho vua Sa-lô-môn.
11 Ngoài ra, đoàn tàu của Hi-ram, đem vàng từ Ô-phia về, cũng chở theo rất nhiều gỗ đàn hương và ngọc thạch từ Ô-phia về nữa. 12 Vua lấy các gỗ đàn hương đó làm cột trong đền của Chúa, trong cung điện hoàng gia, làm đàn lia và đàn hạc cho các ca sĩ. Ngày nay, thứ gỗ đàn hương đó không ai đem đến và cũng không còn thấy nữa.
13 Trong khi đó, vua Sa-lô-môn cũng tặng cho nữ vương Sê-ba bất cứ điều gì bà thích, ngoài những gì vua đã tặng cho bà theo sự giàu sang của vua. Đoạn bà và đoàn tùy tùng của bà lên đường trở về nước của bà.
- Từ khóa :
- khôn ngoan
- ,
- tình yêu
- ,
- tuổi trẻ
- ,
- tuổi già