Hãy là một người mẹ xứng đáng trước đã!

11/12/20249:02 CH(Xem: 334)
Hãy là một người mẹ xứng đáng trước đã!

Hãy là một người mẹ xứng đáng trước đã!

 aaa

Khi Mẹ và các anh em Chúa Giêsu đến tìm Ngài, một phụ nữ lên tiếng: «Phúc cho lòng dạ đã cưu mang Ngài và vú đã cho Ngài bú» (Mt 12:46-50). Ý của người phụ nữ đó là muốn ca ngợi Mẹ Ngài: Được làm Mẹ Ngài là một hạnh phúc tuyệt vời, một vinh dự lớn lao, vì được làm mẹ của một vị tiên tri, một Đấng Cứu Thế: một con người vĩ đại và lý tưởng.
Đọc đoạn Tin Mừng này chắc hẳn có nhiều người mẹ đã nghĩ: Phải chi mình sinh được một người con làm vĩ nhân: phải chi những đứa con của mình biết sống đạo hạnh, cao thượng theo gương Đức Giêsu. Chắc chắn người mẹ nào cũng mong ước con mình nên người xứng đáng, hữu ích cho gia đình, xã hội và quê hương. Đó là những mong ước rất chính đáng.
Trong số những phụ nữ có con, Đức Maria là người diễm phúc nhất. Nhưng không phải Ngài được diễm phúc đó một cách ngẫu nhiên, không có công lênh gì. Cuộc sống và chí hướng của Ngài cho thấy Ngài xứng đáng được vinh dự đó. Nói chung, người mẹ nào cũng muốn có con tài giỏi, đức hạnh hơn người. Nhưng vấn đề là chính người mẹ có xứng đáng có những người con như lòng mình mong ước không? Mình có xứng đáng với chính đứa con mình sinh ra không? Mình có sẵn sàng chấp nhận mọi hy sinh gian khổ, sống một cuộc đời đẹp lòng Thiên Chúa để xứng đáng với một người con thánh thiện tốt đẹp mà Thiên Chúa có thể ban cho mình không?
Cái gì cũng có cái giá của nó. Được làm Mẹ Đức Kitô, Đức Maria cũng phải là một người như thế nào đó tương xứng với diễm phúc đó. Cái giá Ngài trả cho vinh dự đó chắc hẳn rất nhiều người mẹ không dám chấp nhận. Đôi khi đành chấp nhận có những đứa con tầm thường hơn là phải chấp nhận những hy sinh cao cả để có được những người con cao cả!
Đức Giêsu nói: «Những kẻ làm theo Thánh Ý Cha Ta trên trời mới là Mẹ và là anh chị em Ta» (Mt 12:50). Như thế, xem ra Ngài đã coi nhẹ cái vinh dự làm nhân vật này hay nhân vật kia, cho dẫu là làm Mẹ Đấng Cứu Thế đi nữa. Điều Ngài đặt nặng là «làm theo Thánh Ý Cha trên trời». Chỉ có Thánh Ý Thiên Chúa mới là chuyện quan trọng, còn tất cả mọi sự khác - dù là hạnh phúc, vinh dự hay chính mạng sống của mình đi nữa - đều không đáng phải quan tâm cho bằng Thánh Ý Thiên Chúa. Nhưng chính vì Ngài coi mình không là gì cả trước thánh ý Thiên Chúa mà Ngài trở thành vĩ đại. Chính vì Ngài sẵn sàng tự hạ nên Ngài được tôn vinh (Pl 2:6-11). Với tinh thần như thế, chắc chắn Ngài không đặt nặng cái vinh quang của một Đấng Cứu Thế mà muôn đời phải tôn thờ, một vị Tôn Sư mà muôn thế hệ phải vâng nghe. Điều duy nhất mà Ngài quyết tâm thực hiện và quan tâm suốt cả cuộc đời là làm sao sống cho đúng Thánh Ý Thiên Chúa Cha, làm tất cả những gì Thiên Chúa Cha muốn Ngài làm. Không phải là Ngài vô cảm trước những vinh quang trần thế, không phải là của cải vật chất không quyến rũ Ngài, không phải là Ngài không hề bị lôi cuốn vào con đường hưởng thụ của thế gian. Ngài cũng bị cám dỗ (Mt 4:1-11), cũng phải chiến đấu với bản năng của con người như chúng ta, và chỉ khác với chúng ta ở chỗ không bao giờ Ngài thất bại trong những cuộc chiến đấu ấy. Lý do là Ngài yêu mến Thiên Chúa tha thiết hơn chúng ta, sự lựa chọn căn bản của Ngài - là lấy Thánh Ý Thiên Chúa làm lẽ sống - dứt khoát và mạnh mẽ hơn sự chọn lựa của chúng ta.
Sự chọn lựa căn bản của Ngài là dứt khoát đứng về phía Thiên Chúa chứ không về phía bản ngã của Ngài, về phía Thánh Ý Thiên Chúa chứ không về phía ý riêng của Ngài. Ngài đã dứt khoát một lần thay cho tất cả, là «sát tế» cái «tôi đáng yêu» của Ngài cùng với ý riêng của Ngài như một của lễ toàn thiêu dâng lên Thiên Chúa Cha. Và Ngài cũng lập lại sự «sát tế» đó trong từng giây phút cuộc đời Ngài. Sự lựa chọn căn bản đó khiến Ngài nói: «Ta đến không phải để làm theo ý Ta mà theo ý Đấng đã sai Ta» (Ga 6:38), «Ta không tìm ý riêng Ta mà tìm ý Đấng đã sai Ta. Ta không tự ý mình làm một điều gì» (Ga 5:30). Không phải Ngài nói Ngài không có ý riêng, và không phải ý riêng của Ngài lúc nào cũng phù hợp với ý của Thiên Chúa. Nhưng lập trường của Ngài lúc nào cũng là: «Xin đừng theo ý con, mà hãy theo ý Cha» (Lc 22:42).
Đức Giêsu thế nào thì Mẹ Ngài cũng như vậy. Suốt đời, lúc nào Đức Maria cũng đặt ý Chúa lên hàng đầu, Mẹ sẵn sàng hy sinh tất cả cho Thánh Ý Thiên Chúa. Vì thế, Mẹ đã thành tựu được mọi sự tốt đẹp, đã trải qua mọi thử thách ghê gớm một cách chiến thắng. Nếu không đặt ý Chúa lên hàng đầu làm sao Mẹ có thể im lặng đứng nhìn con quằn quại trên Thánh Giá đầy đau thương nhục nhã, mà không vật vã khóc lóc thảm thiết như những bà mẹ khác? (Ga 19:25). Đâu phải Mẹ không thương con bằng những bà mẹ khác! Mẹ có thái độ can đảm như thế chỉ vì Mẹ biết thuận theo thánh Ý Thiên Chúa. Chắc chắn lúc đó Mẹ lập lại tiếng «xin vâng» như hồi được Thiên Sứ truyền tin (Lc 1:38), và như thói quen của Mẹ trong suốt cuộc đời. Có thể nói toàn bộ cuộc đời Mẹ được dệt bằng những tiếng «xin vâng» như thế!
Xét về bản tính con người, chắc chắn Đức Giêsu cũng chịu ảnh hưởng Đức Maria rất nhiều. Đức Giêsu đã sống thật thánh thiện sống hoàn toàn phù hợp với Thánh Ý Thiên Chúa một phần nào đó là nhờ gương sáng và sự dạy dỗ của Đức Maria và Thánh GiuSe. Nếu Đức Giêsu đã nói: «Cứ xem trái thì biết cây…» (Mt 7:16-18), ta có thể hiểu được con người của Đức Maria khi ta biết được con người của Đức Giêsu. Nếu câu tục ngữ Việt Nam «Con gái nhờ đức cha, con trai nhờ đức mẹ» mà đúng, thì nó càng đúng trong tương quan của Đức Giêsu và Mẹ Ngài.
Đức Maria lúc nào cũng mong con mình biết luôn luôn tuân theo ý Thiên Chúa, sẵn sàng hy sinh ý riêng để làm theo ý Thiên Chúa. Mẹ chỉ mong con mình làm điều đó, mà chính Mẹ đã làm gương về điều đó một cách trọn hảo. Đức Giêsu đã noi gương Mẹ mình và trở nên một người hoàn toàn đẹp lòng Thiên Chúa (Mt 3:17; 17:5). Và Đức Giêsu đã nhận ra rằng cái diễm phúc to lớn của Mẹ mình không hệ tại được làm Mẹ Đấng Cứu Thế hay Mẹ của vị Thiên Chúa Nhập Thể, mà hệ tại việc Mẹ hoàn toàn làm theo Thánh Ý Thiên Chúa. Ngài đã nhìn vào nguyên nhân sâu kín chứ không nhìn vào hậu quả trước mắt. Nếu Mẹ Ngài không biết tuân hành ý Thiên Chúa thì làm sao xứng đáng với diễm phúc ấy?
Đó là một bài học thật qúy giá cho mọi người mẹ. Nếu ta mong muốn con cái mình trở nên người tốt, thánh thiện, biết tuân hành Thánh Ý Thiên Chúa, thì chính ta phải thực hiện điều đó trước đã. Chính ta phải làm gương trước rồi dạy con làm theo gương đó. Muốn con mình sống thế nào thì ta hãy sống như thế trước đã, và rồi ta sẽ thấy «mẹ nào con nấy». Lúc đó diễm phúc của ta là ở chỗ làm theo Thánh Ý Chúa chứ không phải ở chổ con ta trở thành thế này hay thế kia. Nếu ta đã làm đúng theo ý Thiên Chúa, ta đừng sợ con mình sẽ hư hỏng, hay không được như ta ước nguyện. Gương Thánh Monica và Augustino khuyến khích những người mẹ hiện đang có những đứa con hư hỏng hãy kiên trì tin vào Chúa, vào hiệu lực của lời cầu nguyện.
Tóm lại, hãy lo thực hiện Thánh Ý Thiên Chúa trước đã, hãy trở nên một người mẹ xứng đáng trước đã, còn mọi sự khác hãy phó thác cho Thiên Chúa, Ngài sẽ ban cho sau (x. Mt 6:33).

Giao Duyên

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14/12/2024
Trong cuộc đời, ta gặp biết bao tình huống khác nhau. 10 câu chuyện này nói lên những cách phản ứng khác nhau. Từ mỗi cách phản ứng ấy, ta có thể rút ra được một bài học nào đó.
14/12/2024
Không biết có phải tại vì già nên tánh tình thay đổi khiến vợ chồng thường hay kiếm chuyện cằn nhằn với nhau về những cái gì không đâu, lãng nhách. Khoa học nói là bà bị xáo trộn hormones của tình trạng mãn kinh ménopause, còn ông thì bị mãn dục andropause tánh tình cũng hơi gàn, khi vầy khi khác, buồn vui bất thường ai mà biết được. Bệnh hoạn nầy nọ cũng bắt đầu xuất hiện ra theo tuổi già nên ảnh hưởng ít nhiều vào sức khỏe tâm thần của cả hai người.
13/12/2024
Độc giả có thể truy cập trang web mới: www.phongtraogiaodan.org Website này vẫn tiếp tục hoạt động đến hết tháng 1 năm 2025.
11/12/2024
Ghen... trong tình yêu nam nữ, người nào thật sự yêu mà không ghen, cho dù là nam hay nữ! Trong đa số trường hợp, thì người nữ thường ghen nhiều hơn, cường độ mạnh hơn người nam. Khi ghen, nếu không khéo, không tự chủ, mà hoàn toàn để cảm xúc điều khiển, người ta dễ làm tình yêu sứt mẻ, thậm chí không hàn gắn lại được, có khi còn đẩy người mình yêu xa rời mình để kết hợp chặt chẽ hơn với tình địch. Vì thế, phải hành động khôn ngoan khi gặp trường hợp người mình yêu sa ngã.
04/12/2024
Người Mỹ thường nói: «Men make houses, women make homes» (Đàn ông xây nhà, đàn bà biến nhà thành tổ ấm). Nếu chiếu theo câu này, gia đình mà được ấm êm hạnh phúc thì chủ yếu là do tình yêu hy sinh và sự khéo léo cư xử của người vợ. Là phụ nữ, bạn hãy hãnh diện vì tầm quan trọng của mình đối với hạnh phúc gia đình, nhưng đồng thời cũng hãy ý thức bổn phận hàng đầu của mình trong việc gây dựng hạnh phúc gia đình.
14/11/2024
Sinh hoạt khoá mùa Thu của Cơ Sở diễn ra từ ngày 18-20.10.2024 tại Ginsheim, một địa điểm tại miền trung nước Đức. Đây là dịp trước hết để chúng tôi gặp lại nhau sau bao tháng ngày xa cách, sống với nhau một cuối tuần trong tình huynh đệ, và sau đó để cùng nhau học hỏi theo tinh thần của Phong Trào.
20/10/2024
Giáo sư Nguyễn Đăng Trúc thuyết trình trong buổi sinh của Cơ Sở Tống Viết Bường, Đức Quốc vào tháng 10 năm 2024
17/10/2024
Cuộc sống hôn nhân những năm đầu sao đẹp thế! Hai vợ chồng hòa hợp với nhau một cách dễ dàng, họ sẵn sàng nhường nhau, tôn trọng ý kiến và suy nghĩ của nhau. Nhưng không hiểu vì sao, sống với nhau lâu, họ không còn làm được như vậy nữa, khiến đời sống chung trở nên nặng nề, khó chịu, đến nỗi họ quyết định chia tay để lập gia đình với một người khác. Nhưng rồi đôi vợ chồng mới cũng lập lại quá trình cũ: những năm đầu thì… nhường nhau dễ dàng, nhưng những năm sau thì… sao mà khó chịu đựng nhau đến thế!
13/10/2024
Mọi chế độ độc tài trên thế giới đều phát sinh từ não trạng hay tâm thức độc đoán, luôn luôn cho mình là đúng, và khác với mình là sai. Và tâm thức ấy cũng là nguyên nhân của tình trạng chia rẽ, mất đoàn kết. Trong lãnh vực tâm linh tôn giáo, sự khác biệt tư tưởng hay niềm tin là chuyện tự nhiên, nhưng chính não trạng chỉ cho mình là đúng và khác với mình là sai đã khiến phát sinh sự chia rẽ, mất hiệp nhất. Vậy não trạng độc đoán ấy có nên duy trì không?
05/10/2024
Rất nhiều gia đình ai nhìn vào cũng tưởng họ rất hạnh phúc. Nhưng... người chồng tưởng mình cung cấp đủ mọi nhu cầu vật chất cho vợ thì vợ mình phải là hạnh phúc lắm, thật ra người vợ cảm thấy mình không được chồng yêu thương nên chán chường. Ngược lại có những người vợ hết lòng phục vụ chồng, lo lắng thật chu đáo cho chồng, những tưởng chồng mình hạnh phúc, ai ngờ...
FOLLOW US
ĐĂNG KÝ NHẬN TIN MỚI
Thông tin của bạn được giữ kín tuyệt đối và có thể hủy đăng ký bất cứ lúc nào. Nhập địa chỉ email của bạn
THÔNG TIN LIÊN LẠC