Thư gửi đến ông Tô Lâm nhân dịp 30/4 lần thứ 50

19/04/202511:43 SA(Xem: 229)
Thư gửi đến ông Tô Lâm nhân dịp 30/4 lần thứ 50
Thư gửi đến ông Tô Lâm,
Bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam
nhân dịp 30/4 lần thứ 50

aaa


Kính gửi ông Tô Lâm, Bí Thư Đảng Cộng Sản Việt Nam

Tôi là một người Canada gốc Việt, sống xa quê hương gần nửa thế kỷ. Vì hoàn cảnh đất nước, tôi buộc lòng phải sang tạm  ở một nơi khác. Dù vậy, lòng tôi lúc nào cũng canh cánh hướng về Việt Namluôn mong đất nước ngày càng phát triển, giàu mạnh, để người dân được sống trong tự do và hạnh phúc thật sự.

Tự do và hạnh phúc không chỉ là khẩu hiệu hay lời nói suông, mà phải là điều người dân có thể cảm nhận rõ rệt — như hơi thở vào ra hằng ngày. Có như thế mới là tự do đích thực, hạnh phúc thật sự.

Đó là lý do hôm nay, tôi mạo muội viết lá thư này gửi đến ông, với tất cả tâm huyết, sự chân thành và trên tinh thần xây dựng. Mong ông suy xét.

Tôi tin rằng ông có đầy đủ quyền hạn, điều kiện và quyết tâm để kiến tạo một Việt Nam trở thành "Con Rồng Châu Á" lần thứ hai. Nếu làm được điều đó, ông sẽ tạo nên một kỳ tích, và tên tuổi ông sẽ được lịch sử Việt Nam ghi nhớ muôn đời.

Niềm hy vọng và thực tế hiện tại

Thực sự không riêng tôi mà tất cả con dân nước Việt trong và ngoài nước vô cùng hoan hỉ khi nghe tin ông đã cắt bỏ cái đuôi "Xã hội chủ nghĩa" khỏi tên nước. Vì chính cái đuôi đó mà nước ta không được Hoa Kỳ công nhận là một nền kinh tế thị trường. Cũng chính cái đuôi đó mà đất nước ta đã trải qua 21 năm nội chiến, Nam - Bắc phân tranh. Bao nhiêu tài lực, vật lực, nhân lực và trí tuệ quốc gia đã bị lãng phíChưa kể hàng triệu người hai bên Nam Bắc đã bị chết một cách oan uổng. 

Sài Gòn – từng được mệnh danh là "Hòn Ngọc Viễn Đông" – cũng mất đi ánh hào quang vì thể chế không phù hợp. Nếu không phải ông, tôi nghĩ khó ai trong nay mai có thể khôi phục lại vị thế ấy.

aaa

Việt Nam ngày nay đã không còn chiến tranh, huynh đệ không còn tương tàn, và dân chúng không còn phải chứng kiến cảnh máu đổ đầu rơi như 50 năm về trước. Nhưng đất nước đến nay vẫn còn tồn đọng quá nhiều hệ lụy cần phải giải quyết. 

Thể chế hiện tại chính là rào cản khiến đất nước không tiến lên được, mãi mãi chỉ đứng bên lề, chạy theo sau các cường quốc mà không thể sánh vai. Ông đã sáng suốt và can đảm xóa cái đuôi "XHCN", nhưng bản chất thể chế vẫn chưa thay đổi – vẫn còn mang màu sắc của chủ nghĩa cộng sản. Với thế giới, với đồng bào trong và ngoài nước, điều này chẳng khác gì so với trước, nên rất khó để Việt Nam được công nhận là một nền kinh tế thị trường tự do đúng nghĩa — điều mà cả ông và toàn dân đang mong đợi.

Những quốc gia trên thế giới được xây dựng trên một hệ thống chính trị hợp lý, tự do dân chủ, với chính quyền vì dân, do dân bầu chọn. Người dân có quyền lên tiếng góp ý, vì vậy số người bất mãn thì ít, còn sự ủng hộ và đồng thuận thì nhiều. Họ ra sức đóng góp, xây dựng đời sống sung túc, thịnh vượng, thoải mái, tự do và hạnh phúc. Những điều đó tạo nên một sức hút mạnh mẽ, thu hút nhân tài khắp nơi, giúp các quốc gia ấy sớm trở thành cường quốc trên thế giới.

Ra nước ngoài, đi đây đi đó, chắc hẳn ông cũng đã có dịp tận mắt chứng kiến và suy ngẫm. Đất nước Việt Nam lâu nay đã bị chảy máu chất xám nghiêm trọng. Tuổi trẻ phải đi làm công, làm thuê cho các tập đoàn tư bản nước ngoài. Sinh viên du học, sau khi tốt nghiệp, lại không muốn trở về. Đó là một điều thật đáng tiếc ! Họ được đào tạo mười mấy năm từ bậc mầm non tại Việt Nam, vậy mà khi đến lúc gặt hái thành quả thì lại bị nước khác giữ lại, làm việc cho họ. Người Việt Nam ta vốn rất thông minh, không hề thua kém các dân tộc khác. Nhưng vì Việt Nam ta đào tạo và sử dụng người tài chưa đúng cách, nên rốt cuộc lại để mất hết người giỏi. Nếu cứ tiếp tục như vậy, trong nước sẽ chỉ còn lại những người thiểu năng, thiếu sáng tạo hoặc bất khiển dụng.  

Chưa hết, nhiều quan chức và người giàu có trong nước lại chọn cách chuyển hết tài sản ra nước ngoài, thi nhau “hạ cánh an toàn” tại các quốc gia khác. Điều này khiến đất nước ngày một nghèo đi. Muốn bù đắp cho những thất thoát ấy, phải tốn bao nhiêu công sức và thời gian? Cũng như một cái lu đựng nước: nếu nước vào ít mà chảy ra nhiều, thì cuối cùng cũng cạn thôi!

Con người nhờ có khối óc để tư duy và hành động. Tư duy đúng đắn, hành động khôn ngoan thì sẽ thành công; ngược lại, chỉ chuốc lấy thất bại. Dân gian có câu: “Khôn sống, bống chết.” Nếu nhận thấy mình đang bước đi trên con đường gồ ghề, sỏi đá lởm chởm, tối tăm và vô định, thì phải lập tức tìm một lối rẽ khác — sáng sủa, bằng phẳng, hướng đến một chân trời cao rộng và tốt đẹp hơn.

Cũng vậy, lãnh đạo một quốc gia cũng như cái đầu của một con người. Nếu đủ sáng suốt để dẫn dắt đất nước đi đúng hướng, thì sẽ đưa cả dân tộc đến với giàu có, phồn thịnh, ấm no và hạnh phúc. Trên thế giới đã có nhiều nhà lãnh đạo tài giỏi, sáng suốt, từng đưa đất nước họ từ nghèo đói hoặc trải qua những giai đọan khó khăn vươn lên thành quốc gia giàu mạnh, được thế giới kính nể. Đơn cử như: Park Chung Hee của Hàn Quốc, Lý Quang Diệu của Singapore, Franklin D. Roosevelt của Hoa Kỳ, Konrad Adenauer của Tây Đức, Shigeru Yoshida của Nhật Bản. Gần đây có Sheikh Mohammed bin Rashid Al Maktoum của Dubai, và Jigme Singye Wangchuck của Bhutan, v.v...

Nước ta trong lịch sử cũng từng có những vị vua anh minh, tận trung với nước, hết lòng vì dân, thương dân như con ruột — như các vua Lý Thái Tổ, Trần Nhân Tông, Lê Thánh Tông, Quang Trung, v.v... Họ đã được muôn đời lưu danh sử sách nhờ công lao xây dựng đất nước một thời thanh bình, thịnh trị.

Để phục hưng và đưa đất nước vươn lên hàng cường quốc trong khu vực Đông Nam Á, có thể sánh vai với các quốc gia phát triển khác trên thế giới, tôi xin mạo muội góp ý một số điểm trọng yếu sau đây:


1) Sửa đổi Hiến pháp:
Cần sửa đổi Hiến pháp, đặc biệt là bỏ Điều 4, nhằm bảo đảm quyền tự do lập hội, lập đảng phái, tự do ứng cử và bầu cử của người dân. Việt Nam cần trở thành một quốc gia tự do, dân chủ, đa nguyên đa đảng, có tam quyền phân lập, tự do báo chí, tự do ngôn luận, và tự do tôn giáo (tách biệt khỏi sự chi phối của nhà nước). Mô hình thể chế này hiện đang được áp dụng tại phần lớn các quốc gia tiên tiến và giàu có trên thế giới.


2) Giải thể Đảng Cộng sản:
Chủ nghĩa Cộng sản và xã hội chủ nghĩa đã trở nên lỗi thời, mơ hồ, xa rời thực tế. Nhiều quốc gia Đông Âu như Ba Lan, Hungary, Bulgaria, Tiệp Khắc... sau khi từ bỏ chủ nghĩa cộng sản đã phát triển mạnh mẽ và trở thành những nền kinh tế năng động, hội nhập và giàu có. 

Cựu đảng viên Đảng Cộng sản vẫn có quyền thành lập một chính đảng mới, có thể cạnh tranh công bằng với các đảng phái khác trong một thể chế dân chủ.

Đảng nào giành đa số phiếu sẽ được trao quyền lãnh đạo hành pháp; đảng nào ít phiếu hơn sẽ làm đối lập — đóng vai trò giám sát quyền lực, phản biện chính sách. Chính sự đối lập và tự do báo chí sẽ tạo nên cơ chế kiểm soát, hạn chế độc tài, tham nhũng, lạm quyền và cửa quyền.

Ngược lại, khi quyền lực tuyệt đối tập trung vào một đảng thì tất yếu sẽ nảy sinh sai phạm, vì người cùng một đảng thường có xu hướng bao che, dung túng cho nhau. Dù có “đốt lò” thì củi vẫn tiếp tục chất đống, mà lò cứ cháy mãi không ngừng, cuối cùng thiệt hại vẫn đổ lên đầu người dân — kêu trời cũng không thấu!

Nếu tiếp tục bám giữ ý thức hệ cũ kỹ và lạc hậu, thì lòng dân sẽ vẫn còn oán thán, chia rẽ, và khó có thể hòa hợp, hòa giải dân tộc. Giữ nguyên hiện trạng như vậy chỉ khiến đất nước giậm chân tại chỗ — hoặc tệ hơn, là ngày càng thụt lùi.


3) Phóng thích tất cả tù nhân lương tâm và người bị kết án oan sai:
Những người bị giam giữ vì bày tỏ chính kiến một cách ôn hòa cần được trả tự do ngay lập tức, và cần có cơ chế bồi thường công bằng, minh bạch, khôi phục danh dự cho họ.


4) Thay đổi quốc huy, quốc kỳ và quốc ca:
Quốc huy và quốc kỳ là biểu tượng thiêng liêng của một quốc gia, thể hiện bản sắc dân tộc và tinh thần độc lập, tự chủ. Nếu chúng không khác biệt với quốc gia khác, sẽ dễ gây hiểu nhầm rằng Việt Nam không phải là một quốc gia độc lập. Quốc kỳ và quốc huy hiện tại quá giống với biểu tượng của Trung Cộng, khiến nhiều người trên thế giới — kể cả Tổng thống Donald Trump gần đây — từng nhầm tưởng rằng Việt Nam là một “thuộc địa” hay một tỉnh của Trung Cộng. Vì vậy họ không ngừng chèn ép, lấn đất, chiếm biển, và gây áp lực trên mọi mặt trận đối với Việt Nam mà không một quốc gia nào lên tiếng hay can thiệp giùm. Nếu Việt Nam không thể hiện rõ ràng chủ quyền và bản sắc riêng, thì khó giữ được tính độc lập, tự chủ cho quốc gia mình.

aaaTrong quá khứ, dân tộc ta đã từng chịu đựng nghìn năm Bắc thuộc. Mộng xâm lăng của phương Bắc chưa bao giờ dứt. Vua Trần Nhân Tông từng căn dặn hậu thế rằng: "Một tấc đất của tiền nhân để lại cũng không được để lọt vào tay giặc."

Thế nhưng, lịch sử hiện đại cho thấy đất nước ta đã liên tiếp bị lôi kéo, chia rẽ và suy yếu bởi mưu đồ của các thế lực bên ngoài. Trung Cộng và thực dân Pháp đã cùng nhau chia đôi đất nước qua Hiệp định Genève 1954, khơi mào nội chiến, gieo rắc hận thù, khiến người Việt chém giết lẫn nhau. Chính Bí thư Lê Duẩn cũng từng xác nhận: “Chúng ta đánh Mỹ, đánh Ngụy là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc.”
Âm mưu của ngoại bang là làm cho Việt Nam suy kiệt, mất khả năng tự vệ, để rồi sau đó dễ dàng bị khống chế hoặc thôn tính (như cuộc chiến 1979 là một minh chứng). Rất may, thời điểm ấy Liên Xô còn hiện diện, giúp chúng ta tránh được họa mất nước.

Vì vị trí địa chính trị đặc biệt, nằm sát nách một quốc gia lớn, Việt Nam cần giữ quan hệ ngoại giao hòa hảo nhưng luôn phải cảnh giác.
Không được để họ lợi dụng Việt Nam lót đường cho họ đi — không để họ làm giàu trên mồ hôi nước mắt của nhân dân ta, và càng không thể để họ kéo Việt Nam về phía đối đầu với Hoa Kỳ hay các nước dân chủ tiến bộ. Khi họ cho vay tiền (như khoản vay 9 tỷ USD mà ông Tập Cận Bình đề nghị hỗ trợ làm đường sắt cao tốc), ta phải hết sức thận trọng, vì đó có thể là bẫy nợ. Họ không đòi lại bằng tiền, mà đòi bằng đất đai, biển đảo, tài nguyên, và những vị trí chiến lược trọng yếu khắp nơi — như từng xảy ra với Myanmar, Lào, và nhiều nước khác.

Trong quá khứ, họ viện trợ vũ khí, quân trang cho miền Bắc để tiến đánh miền Nam, nhưng đổi lại là sự nhượng bộ chủ quyền: Hoàng Sa – Trường Sa, Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Bãi Tục Lãm, Vịnh Bắc Bộ, Bauxite Tây Nguyên, Đặc khu kinh tế...

Như con tằm ăn dâu — từng bước một — nếu không cảnh giác, tương lai gần đất nước ta sẽ bị sát nhập vào Trung Quốc, giống như cách họ từng thâu tóm Nội Mông, Tân Cương, Tây Tạng, Quảng Đông, Quảng Tây trong quá khứ.


5) Chiêu hiền đãi sĩ:

Nếu thể chế được thay đổi, nhân tài từ khắp nơi trên thế giới sẽ trở về đóng góp xây dựng đất nước — như người Do Thái khắp nơi trên thế giới đã trở về với vùng đất hứa của họ. Dù chỉ có chưa đến 10 triệu dân, họ đã tự phát triển vũ khí, công – nông – thương nghiệp, vươn lên trở thành cường quốc kinh tế và quân sự với GDP hơn 550 tỷ USD, thu nhập bình quân đầu người trên 56.000 USD/năm. Không một quốc gia Hồi giáo nào dám đối đầu trực diện với Israel.

Chúng ta có một lợi thế lớn: cộng đồng người Việt hải ngoại đông đảo, gồm nhiều doanh nhân thành đạt, đội ngũ khoa học – kỹ thuật dồi dào, được đào tạo bài bản tại các nước tiên tiến như Mỹ, Canada, Anh, Pháp, Đức, Úc…

Chỉ cần có một bộ máy tổ chức minh bạch, một lãnh đạo có tầm và một nền giáo dục cưỡng bức – miễn phí, chúng ta hoàn toàn có thể mở ra những trung tâm nghiên cứu (R&D - Research & Development), viện bào chế, những xí nghiệp, doanh nghiệp hiện đại do chính người Việt quản lý và điều hành. Chỉ trong một thời gian ngắn, nền kinh tế Việt Nam có thể chuyển mình mạnh mẽ. Các nhà khoa học Việt sẽ có điều kiện sáng chế, đóng góp cho sự phát triển khoa học nước nhà, giúp Việt Nam bắt kịp các quốc gia tiên tiến.

Việc thu hút Việt kiều về nghỉ dưỡng, đầu tư, kinh doanh… sẽ mang nguồn ngoại tệ dồi dào về cho đất nước. Đồng thời, tình trạng “chảy máu chất xám” và thất thoát tài sản vì quan chức ra nước ngoài “hạ cánh an toàn” sẽ chấm dứt.

Việt Nam đã ký kết Hiệp định Đối tác Chiến lược Toàn diện với Hoa Kỳ. Trong bối cảnh hiện nay, Mỹ cũng muốn Việt Nam thoát khỏi vòng kìm tỏa của Bắc Kinh qua cuộc chiến thương mại và địa – chính trị. Đây là thời điểm thuận lợi hiếm có để thực hiện thay đổi lớn cho đất nươc. Nếu có bất kỳ sự trả đũa quân sự nào từ Trung Quốc, Hoa Kỳ chắc chắn sẽ không làm ngơ.

Nếu làm được những điều nói trên, tôi tin rằng:

Hòa hợp hòa giải dân tộc: không còn là một vấn đề mà thành tựu một cách tự nhiên. Tất cả người Việt trong nước cũng như hải ngoại, bất luận Nam Trung Bắc sẽ xem nhau như anh em một nhà. Mọi sai lầm, dị biệt hay hờn oán trong trong quá khứ đều được khép lại để cùng nhau nắm chặt tay hướng về một vận hội mới của dân tộc trong tương lai. 

100% người dân trong nước, và 100% kiều bào hải ngoại sẽ tôn ông Tô Lâm lên một vị anh hùng dân tộc, được ghi nhớ công ơn và khắc ghi vào lịch sử Việt Nam. Nhân dân sẽ đặt trọn niềm tin, trao cho ông vai trò lãnh đạo tối cao đầu tiên của một nước Việt Nam dân chủ, tự do, hùng cường

Chủ nghĩa mà Karl Marx đề xướng, ngày nay đã bị chứng minh gần như hòan tòan sai, chỉ có một điểm duy nhất đúng - đó là, "xã hội phát triển theo quy luật của lịch sử, và mọi sự cưỡng lại quy luật ấy đều sẽ bị đào thải"

Hiện nay, nhiều quốc gia trên thế giới đã từ bỏ chủ nghĩa cộng sản, theo tiến trình phát triển của nhân loại. Nếu đất nươc ta không bắt kịp, sẽ bị lịch sử bỏ lại phía sau. Đặc biệt, chiến tranh mậu dịch và thuế quan do Hoa Kỳ chủ xướng đang ảnh hưởng mạnh mẽ đến nền kinh tế, và sự tồn vong của Đảng Cộng Sản Trung Quốc có nguy cơ bị đe dọa, đồng thời tác động trực tiếp đến Việt Nam. Nếu đất nước Việt Nam không thay đổi kịp thời, hậu quả sẽ hết sức nghiêm trọng ảnh hưởng đến với chính quyền hiện nay khi có những biến cố xảy ra. 

aaa

Kính chúc ông luôn mạnh khỏe, sáng suốt để lèo lái con thuyền quốc gia.

Vì không biết gửi thẳng cho ông bằng cách nào, tôi xin nhờ các diễn đàn người Việt đăng tải lá thư này, mong rằng một ngày không xa, nó sẽ đến tận tay ông.

Ý Dân
Canada Tháng 4, 2025
Nhân dịp kỹ niệm 30/4 nửa thế kỹ.
 
P.S.: Yêu cầu quý vị chuyển tải và chia sẻ rộng rãi lá thư này trên các cộng đồng mạng: email, facebook, tittwer, tiktok, v.v... để sớm đến tay ông Tô Lâm và các vị lãnh đạo Việt Nam giùm. Xin đa tạ ! 
 
English Version:

To Mr. Tô Lâm, General Secretary of the Communist Party of Vietnam,

I am a Canadian of Vietnamese origin who has lived far from my homeland for nearly half a century. Due to the circumstances of the country, I was compelled to leave Vietnam and seek temporary refuge elsewhere. Yet my heart has always turned toward the homeland, with the hope that the country will grow ever more prosperous, where people can truly live in freedom and happiness.

Freedom and happiness are not merely slogans or empty words—but must be realities that the people can genuinely feel — like the breath they take each day. Only then can they be considered true freedom and real happiness.

That is why today, I humbly write this letter to you, with heartfelt sincerity and in a constructive spirit. I hope you will give it your consideration.

I believe you possess the authority, the means, and the determination to help Vietnam become the "Asian dragon" for a second time. If you achieve that, it would be a remarkable feat, and your name would be remembered in Vietnam’s history for generations to come.

Hope and Present Reality

It is not only myself, but countless Vietnamese at home and abroad, who were heartened by the news that you have removed the "Socialist" suffix from the country’s official name. That single word was the very reason the United States refused to recognize Vietnam as a market economy. It also played a role in 21 years of civil war—dividing North and South—squandering the country’s manpower, resources, and intellectual capital - not to mention the millions of people on both sides, North and South, who died unjustly.

Saigon — once hailed as the “Pearl of the Far East” — also lost its luster due to an incompatible political regime. If not you, I doubt anyone else in the near future could restore that former glory.

Today, Vietnam is no longer at war. Brothers no longer fight each other, and the people no longer have to witness the bloodshed that plagued the country fifty years ago. Yet the country still bears the consequences of those years and faces many unresolved issues.

The current political system is the very barrier preventing the country from moving forward. We remain on the sidelines, forever chasing after global powers, never able to stand shoulder to shoulder with them. Though you have wisely and courageously removed the "socialist" sufix, the core of the regime remains unchanged — it still bears the marks of communism. To the world, and to Vietnamese people at home and abroad, this appears no different than before. As a result, it's very difficult for Vietnam to be recognized as a truly free-market economy — a goal you and the people both aspire to.

Nations around the world are built on reasonable, democratic systems, with governments that are elected by the people and work for the people. Citizens have the right to speak up and contribute, which leads to less discontent and more unity and support. People wholeheartedly devote themselves to building prosperous, comfortable, and happy lives. These values generate tremendous appeal, attracting talent from all corners of the globe and helping such nations rise quickly to become global powers.

As someone who has traveled abroad, you must have seen this firsthand. Meanwhile, Vietnam continues to suffer from severe brain drain. Young people work as laborers for foreign capitalist corporations. Students who study abroad often choose not to return after graduation. This is deeply regrettable! They were educated for over a decade in Vietnam, from kindergarten onwards, only to be retained by foreign nations at the peak of their capability. Vietnamese people are incredibly intelligent — no less than any other nationality — but because we fail to nurture and utilize talent properly, we ultimately lose them. If this continues, the country will be left only with low-skilled, uncreative, or unemployable individuals.

Moreover, many officials and wealthy individuals within the country choose to transfer their assets abroad, competing to “land safely” in foreign nations. This steadily drains the nation’s wealth. How much time and effort must be spent to compensate for such loss? Like a jar with more leaks than inflow — eventually, it will run dry.

Humans are gifted with minds to think and act. Right thinking and wise actions lead to success; the opposite leads to failure. As the saying goes: “The clever survive, the dull perish.” If we realize we’re on a rocky, dark, and aimless path, we must immediately seek a new direction — one that’s bright, smooth, and leads to a better horizon.

Likewise, a nation’s leadership is its guiding head. If the head is wise, it can lead the nation down the right path, bringing prosperity and happiness to the people. History has seen many great leaders who lifted their countries from hardship into wealth and global respect. For example: Park Chung Hee of South Korea, Lee Kuan Yew of Singapore, Franklin D. Roosevelt of the USA, Konrad Adenauer of West Germany, Shigeru Yoshida of Japan. More recently: Sheikh Mohammed bin Rashid Al Maktoum of Dubai, and Jigme Singye Wangchuck of Bhutan, among others.

Vietnam, too, has had wise and virtuous kings who ruled with justice and love for their people — such as Lý Thái Tổ, Trần Nhân Tông, Lê Thánh Tông, and Quang Trung. Their names are forever enshrined in our history for bringing peace and prosperity to the nation.

To Revitalize and Elevate Vietnam to Regional Power, I Humbly Offer These Key Suggestions:

1. Amend the Constitution
Especially repeal Article 4 to guarantee freedom of association, party formation, and the right to run for office and vote. Vietnam must become a free, democratic, pluralistic nation with a separation of powers, freedom of the press, free speech, and religious freedom (separate from state control). This model is currently applied in most advanced and wealthy nations.

2. Dissolve the Communist Party
Communism and socialism are outdated and detached from reality. Many Eastern European nations like Poland, Hungary, Bulgaria, and Czechoslovakia flourished after abandoning communism and became dynamic, integrated economies.

Former Communist Party members should be allowed to form a new political party to compete fairly with others in a democratic system. The party that wins the majority governs; the rest serve as opposition, overseeing and critiquing policies. This mechanism of opposition and free press helps prevent dictatorship, corruption, and abuse of power.

In contrast, when absolute power is concentrated in one party, wrongdoing inevitably follows, as party members tend to shield each other. Even if a “furnace is lit,” the logs pile up endlessly, and the cost ultimately falls on the people — whose cries go unheard.

Clinging to outdated ideology will only prolong public resentment, division, and delay national reconciliation. Keeping the status quo will cause the country to stagnate — or worse, regress.


3. Release All Prisoners of Conscience and Wrongfully Convicted Persons

Those detained for peacefully expressing their views should be immediately freed, with fair compensation and restoration of their dignity.


4. Change the National Emblem, Flag, and Anthem
These are sacred symbols reflecting national identity and independence. If they resemble those of another country, it may lead to misunderstandings that Vietnam is not a sovereign nation. The current emblem and flag resemble those of Communist China, causing many — including former U.S. President Donald Trump — to mistake Vietnam for a province of China. This emboldens aggressive actions, such as territorial encroachments and geopolitical pressure, without international pushback. Without asserting a distinct identity and sovereignty, Vietnam risks losing its independence.

 

aaaOur people have endured a thousand years of Chinese domination. The northern threat has never faded. King Trần Nhân Tông once warned: “Not even an inch of our ancestors’ land must fall into enemy hands.”

Yet modern history shows that our country has been weakened, divided, and manipulated by foreign powers. China and France together split Vietnam through the 1954 Geneva Accord, sparking civil war and sowing hatred. Even Party Secretary Lê Duẩn once admitted: “We fought the Americans and the Saigon government on behalf of the Soviet Union and China.”

Foreign ambitions aim to drain Vietnam of strength and self-defense, making us vulnerable to domination or annexation — as evidenced by the 1979 war. Fortunately, the Soviet Union’s presence helped us avoid national loss at that time.

Given our strategic geographic location beside a powerful neighbor, we must maintain friendly diplomacy but remain ever vigilant. We must not let them exploit Vietnam as a stepping stone to wealth on the backs of our people, nor let them pull Vietnam into opposition against the U.S. or other democratic nations. When they offer loans (such as the proposed $9 billion for high-speed rail), we must be extremely cautious, as this may be a debt trap. They might not demand repayment in money, but in land, islands, resources, and strategic locations — as has happened in Myanmar, Laos, and other nations.

In the past, they provided weapons to the North to fight the South, in exchange for territorial concessions: Paracel Islands (Hoàng Sa), Spratly Islands (Trường Sa), Nam Quan Gate, Bản Giốc Falls, Tục Lãm Borderland, Gulf of Tonkin, Central Highlands Bauxite Project, and the Special Economic Zones...

Like a silkworm devouring mulberry leaves — step by step — if we are not vigilant, our country may one day be absorbed into China, just like Inner Mongolia, Xinjiang, Tibet, Guangdong, and Guangxi once were.


5. Attracting and Honoring Talent

If the regime is changed, talented individuals around the world will return to help rebuild the nation — just like Jews returning to their promised land. With fewer than 10 million citizens, Israel has developed its own weapons, industries, and become an economic and military power, with GDP over $550 billion and per capita income over $56,000/year. No Muslim country dares to challenge Israel directly.

Vietnam has a huge advantage: A vast overseas community of successful entrepreneurs and highly trained professionals educated in advanced countries like the U.S., Canada, U.K., France, Germany, and Australia...

With a transparent system, visionary leadership, and a free, compulsory education system, we can establish research and development centers (R&D), laboratories, modern enterprises, and industries managed by Vietnamese themselves. In a short time, Vietnam's economy could transform dramatically. Vietnamese scientists would have the means to innovate and contribute to national development, helping Vietnam catch up with the world.

Encouraging overseas Vietnamese to vacation, invest, and do business in Vietnam would bring substantial foreign currency to the country. At the same time, brain drain and capital flight by officials seeking “safe landings” abroad would end.

Vietnam has signed a Comprehensive Strategic Partnership Agreement with the United States. At this moment, the U.S. also wants Vietnam to break free from China’s grip, both in trade and geopolitics. This is a rare and favorable moment to make major changes. If China retaliates militarily, the U.S. will not remain silent.

If you achieve the above goals, I firmly believe:

National reconciliation and harmony: no longer a contentious issue, but something that naturally becomes a shared achievement. All Vietnamese people, both inside the country and overseas, regardless of whether they are from the North, Central, or South, will see each other as brothers and sisters of one family. All past mistakes, differences, or grievances will be set aside, so that together, hand in hand, we can look toward a new era of opportunity for our nation’s future.

100% of the people inside Vietnam, and 100% of overseas Vietnamese will hail you — Mr. Tô Lâm — as a national hero, remembered for generations in Vietnamese history. The people will place their trust in you and bestow upon you the role of the first supreme leader of a free, democratic, and strong Vietnam.

The ideology proposed by Karl Marx has now been largely proven wrong — except for one point: “Society progresses according to historical laws, and any resistance to those laws will be eliminated.” Many countries have moved on from communism in line with the evolution of human civilization. If Vietnam does not keep pace, it will be left behind by history. Particularly now, the trade and tariff war led by the U.S. is seriously affecting the global economy, threatening the survival of the Chinese Communist Party — with direct consequences for Vietnam. If we do not adapt in time, the consequences for the current government could be dire in times of upheaval.

Wishing you good health and clear-sightedness to steer the ship of our nation.

As I do not know how to send this letter to you directly, I ask that Vietnamese forums and communities help share it. Hopefully, one day soon, it will reach your hands.

Sincerely Yours,

Y Dan

Canada, April 2025

Commemorating the 50th anniversary of the April 30th Event in Vietnam


P.S.: Please help circulate and widely share this letter across online communities—via email, Facebook, Twitter, TikTok, etc.—so that it may quickly reach Mr. Tô Lâm and other leaders of Vietnam. Many thanks!

Posted: 18/04/2025 #views: 518
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
FOLLOW US
ĐĂNG KÝ NHẬN TIN MỚI
Thông tin của bạn được giữ kín tuyệt đối và có thể hủy đăng ký bất cứ lúc nào. Nhập địa chỉ email của bạn
THÔNG TIN LIÊN LẠC